Hiển thị các bài đăng có nhãn tâm lý. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tâm lý. Hiển thị tất cả bài đăng

28/12/2021

Đã bao lâu rồi bạn không khóc?

 Vẫn là chủ đề cười khóc. Cũng giống như cười thì khóc cũng là đặc ân mà Thượng đế dành cho con người nói riêng và những giống loài có cảm xúc nói chung. Hãy tin tôi đi, nếu bạn nhìn thấy một con vật biết khóc thì bạn sẽ có cái nhìn hoàn toàn khác về nó đấy. 

Các bạn của tôi, bao lâu rồi bạn không khóc? 





  • Vì cuộc sống của bạn không buồn tí nào, vui ơi là vui nên không có lúc nào phải khóc? 
  • Vì từ nhỏ các bạn đã được dạy rằng khóc là biểu hiện của một kẻ yếu đuối nên đừng có khóc, xấu lắm. Cứ mỗi khi cất tiếng khóc bạn lại nhận được một sự nạt nộ không hề nhẹ kiểu: “Nín" và thế là bạn ngừng khóc vì sợ quá, mọi cảm xúc cứ thế tụt vào trong. Đặc biệt nếu bạn là con trai thì thậm chí là từ từ bé bạn đã không có quyền được khóc. Con trai không thể mít ướt, khóc là thành con gái mất, con trai phải mạnh mẽ lên. Tuyệt đối không được khóc. Rất dễ hiểu vì sao tuổi thọ đàn ông lại thấp hơn phụ nữ. Họ không được khóc cũng chẳng được “tám” chuyện. Vậy những căng thẳng, áp lực biết giải toả đi đâu đây? Cũng dễ hiểu khi mà đàn ông họ thích các “thú vui” đến vậy!
  • Vì bạn cho rằng sẽ có nhiều kẻ hả hê khi nhìn thấy bạn khóc nên bạn không thể khóc. 
  • Vì bạn sợ rằng cái cặp mắt sưng húp sau khi khóc sẽ làm cho bạn trông thật thảm hại. 
  • Hay thậm chí vì bạn đã hết nước mắt. Bạn phải trải qua quá nhiều tổn thương đến mức dần trở nên chai sạn và trơ lì với tất cả những nỗi đau có thể đến với bạn, bạn không thể khóc nữa.

Dù là vì lý do gì, thì nếu đã rất lâu rồi bạn không khóc thì cũng cần phải suy ngẫm một chút đấy!


Đương nhiên tôi không cổ xuý các kiểu khóc ăn vạ, khóc vòi vĩnh để đọ tiếng ồn, khóc kiểu “bưng mặt lên khóc” mỗi khi gặp khó khăn để chờ mong ông Bụt hiện lên và hỏi thăm với cái câu bất hủ “Làm sao con khóc?”. Trong những trường hợp này, khóc đã bị đi chệch ra khỏi thiên chức thiêng liêng của nó và được sử dụng như một công cụ để đạt được mục đích mà thôi.


 Thực sự thì, khóc là một liệu pháp vô cùng quý giá mà thượng đế đã ban cho chúng ta ngay khi chúng ta vừa được sinh ra để giải toả những cảm xúc ách tắc đang dồn nén, trực trào trong con người. Các bạn có thấy dù có buồn có tức có giận bao nhiêu thì sau khi được khóc thoả thuê,  bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều không? Bao nhiêu đau khổ giận hờn đã theo nước mắt mà đi ra ngoài, nó không thể tiếp tục giày vò bạn nữa. Nếu như bạn khóc mãi mà vẫn chưa hết buồn, thì có lẽ là vì nỗi buồn bạn lớn quá nên chuyển ra ngoài mãi không hết đó. Mình đùa thôi, nếu vấn đề của bạn bị dồn nén tích tụ lâu ngày thậm chí là lâu năm thì sẽ cần có những kĩ thuật hỗ trợ để bạn có thể tóm lấy chúng và lôi hết ra ngoài. Và những kĩ thuật trị liệu mà chuyên gia tâm lý chúng tôi thực hiện cũng để giúp bạn được khóc một cách thực sự và tiễn biệt những nỗi đau quá khứ đã luôn đè nặng lên bạn. Để bạn có thể nhẹ nhõm bước đi, thật thoải mái, thật vui vẻ và cười những nụ cười thực sự là chính bạn.


Nước mắt vô cùng quý giá. Nó cũng có giới hạn vậy. Hãy trân trọng nó, dành nó cho những lúc cần thiết để cứu rỗi tâm hồn và cảm xúc của bạn. Nước mắt là của bạn, bạn không cần phải để cho người khác thấy bạn khóc, nhưng cũng đừng ngại ngùng hay xấu hổ nếu như lỡ như bạn rơi nước mắt trước mặt người khác. Khóc cười đúng với cảm xúc của mình là đặc quyền của bạn, là cái cách để bạn được là chính mình nhiều nhất. Đừng chối bỏ nó mà hãy tự hào và biết ơn nó. Và một lý do nào đó, bạn đánh mất cái đặc quyền ấy, hãy nhờ đến sự hỗ trợ của các chuyên gia tâm lý. Bạn xứng đáng được khóc và được cười theo đúng nghĩa, được sống một cách thực sự. Tôi tin là như vậy!

Bạn có hay cười không?

 Bạn có hay cười không?

Bạn có cười trọn vẹn không hay chỉ là cười chiếu lệ, cười cho có với một ít cử động ở cơ miệng và cái nhíu da?

Bạn có thực sự vui và hạnh phúc khi cười không?

Nụ cười trẻ thơ là vô giá



Khi bạn còn là một đứa trẻ, bạn rất hay cười. Nụ cười còn không chỉ ở đôi môi, khóe miệng mà cả sâu trong đôi mắt trong veo của bạn. Cả một bầu trời rạng rỡ tươi vui. Trái tim ai đó cũng như muốn tan chảy khi nhìn thấy nụ cười hồn nhiên và sảng khoái của bạn. 

Càng lớn dần lên, bạn lại càng ít cười hơn. Vì mệt mỏi, vì căng thẳng, vì những nỗi lo, những nỗi buồn, vì những vết thương. Có khi nào bạn thấy mình Thậm chí chẳng thể nở 1 nụ cười, trong bạn lúc nào cũng nặng trĩu, các cơ trên mặt bạn tưởng như trở thành một khối bê tông đông cứng, không thể cử động chứ đừng nói đến việc cười cho ra cười. Toàn bộ khuôn mặt, khuôn miệng và đôi mắt của bạn như luôn ngập sâu trong những nỗi niềm không thể nói thành lời. 

Đã bao lâu rồi bạn không thể cười một cách thực sự sảng khoái?

Cuộc sống luôn có những thử thách, những vấn đề, những nỗi đau mà mỗi người đều phải trải qua. Có thể nhiều ít khác nhau ở mỗi người, nhưng chẳng có ai sống cuộc đời chỉ toàn là niềm vui hay chỉ toàn là đau khổ. Người ta sẽ cười khi vui và khóc khi đau khổ. Nhưng đôi khi, ngay cả khi vui, người ta cũng không thể thực sự cười và khi đau khổ người ta cũng không thể thực sự khóc được như bình thường nữa. 

Sau khi trải qua những nỗi đau, con người tự tạo cho mình những bức tường trái tim để tự vệ. Thêm 1 nỗi đau thì thêm 1 bức tường. Con người càng trải qua nhiều nỗi đau thì càng trở nên trơ lì và chai sạn, càng khó cảm nhận người khác và thể hiện cảm xúc của mình. Con người học các kỹ năng giao tiếp để tạo vỏ bọc cho chính mình. Càng giỏi kỹ năng giao tiếp thì vỏ bọc đó càng giống thật. Nhưng dù giống thật ra sao thì cũng chỉ là mặt nạ mà thôi. Những vỏ bọc khiến con người ta mệt mỏi đến kiệt quệ. Bạn có thể nhìn thấy người ta sang trọng và đầy hân hoan trên mạng xã hội, trong những cuộc gặp gỡ giao thiệp, nhưng sự thật như thế nào chắc chỉ có người đó mới biết được mà thôi. Điểm yếu đâu phải để khoe ra đúng không nào. Những nụ cười xã giao thật đẹp, thật tươi tắn, thật rạng rỡ. Nhưng sau đó bạn có thấy hạnh phúc không hay chỉ thấy mệt mỏi vì phải cười đến rách cả mép vì nghĩa vụ phải như vậy. Bạn phải làm vui lòng người khác. Bạn phải có được hợp đồng. Cuộc sống mà, mấy khi được làm điều mình thích, ai chẳng như vậy, chả có gì lạ cả, chả có gì đáng để nói ở đây cả. Nhưng nếu bạn gặp những người phải đi khắp nơi chữa trị vì chứng rối loạn tâm thần bởi nhiều năm phải cười chỉ để lấy lòng người khác thì các bạn sẽ không nghĩ như vậy nữa đâu. Tất cả những gì bạn đang làm chỉ để dọn đường đến trại tâm thần ư? Chắc bạn nghĩ tôi bị hoang tưởng nên mới nói như vậy. Nhưng đó là sự thật, nếu bạn không thể cười theo đúng nghĩa, cười cho ra cười thì thực sự bạn đang có vấn đề đấy. Nếu những gì bạn đang làm không mang lại niềm vui và ý nghĩa thực sự đối với bạn. Có thể, nghiêm túc nhìn nhận lại sẽ là giải pháp cho cuộc đời bạn đấy. 

Ở đây tôi không hạ thấp vai trò của việc rèn luyện kỹ năng giao tiếp đối với mỗi người. Nhưng con người thì luôn là điều gì đó cao hơn là một cỗ máy giỏi giao tiếp...

 Sở dĩ con người ta có thể vui buồn với cảm xúc chân thật của chính mình vì người đó đã trút bỏ được những cảm xúc ách tắc, tháo bỏ được vỏ bọc. Càng tháo gỡ được nhiều những nỗi đau, những hòn đá đau khổ đè nặng trên người thì con người ta sẽ càng nhẹ nhõm và sống thật với chính mình hơn. Người ta vẫn nói đến việc chữa lành đứa trẻ trong bạn là như vậy. Nụ cười con trẻ hồn nhiên, vô tư và quý giá đến mức ta phải đánh đổi mới có lại được trên khoé môi mình. Biết bao người đi cả đời vẫn không thể tìm thấy đâu là con người thật của chính mình, không biết nụ cười của mình đâu là thật, đâu chỉ là “nghĩa vụ”. Nụ cười giản đơn lúc đó há chẳng phải đã thành điều vô cũng xa xỉ rồi hay sao?

Nụ cười là tia nắng ấm áp xua tan đi mọi lạnh giá, u ám của bầu không khí căng thẳng của xã hội hiện đại. Nụ cười là “10 thang thuốc bổ" như ông cha ta đã dạy. Nó lan truyền năng lượng tích cực và làm nảy nở những mầm chồi tươi vui của cuộc sống. Trao đi nụ cười bạn sẽ nhận được nắng ấm. Cười lên hoa sẽ nở, tâm hồn bạn sẽ rực rỡ và toả hương. Bạn đẹp nhất khi bạn cười, tin tôi đi!

Tình yêu là gì?

  Tình yêu là gì? Tại sao người ta vẫn hay nói phải yêu mình trước tiên rồi mới yêu được người khác? Tại sao cứ phải là hạnh phúc tự thân? T...